Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

CƠ HỘI

Có lẽ trong thời kì Trung Quốc đang làm càn như hiện nay lại là cơ hội để Việt Nam đoạn tuyệt với mối quan hệ quá khứ "16 chữ vàng và 4 tốt", tiến tới một quan hệ "bình đẳng" hơn, 'bình đẳng" - hiểu theo mối quan hệ thực tế là Trung Quốc  lớn hơn, đông dân hơn...nhưng vẫn chỉ là một quốc gia ở cạnh Việt Nam.
   Cơ hội để tái cơ cấu sản xuất của cả nền kinh tế, hướng nông nghiệp, công nghiệp  vào sản xuất phục vụ tiêu dùng trong nước, chuyển đổi hàng hoá nhập khẩu. Bởi sự phụ thuộc phần nào vào Trung Quốc cũng chỉ là sản phẩm tiêu dùng cấp thấp, có nhiều khả năng thay thế từ Thái Lan, Đài Loan, Ấn Độ, inđonêxia... Hướng nông nghiệp vào sản xuất nông sản xuất khẩu có giá trị cao hơn hiện nay là xuất thô cho Trung Quốc. Không có gì không thể thay thế, khi mà khả năng thay thế lại làm biến cải nền kinh tế, chuyển sang phù hợp với qui mô và chất lượng hội nhập toàn cầu hơn, năng động hơn và có cơ sở phát triển hơn.
  Cơ hội về kinh tế một phần nào cũng là cơ hội để cải cách chính trị, xã hội của đất nước. Một khi nền kinh tế thay đổi về cơ cấu, công nghệ cũng tự nó làm thay đổi thiết chế xã hội để phục vụ nó.

Biết đâu lại là CƠ HỘI.

Thứ Ba, 26 tháng 6, 2012

ĐỌC BLOG


Đọc: MỆNH LỆNH CỦA NHÂN DÂN tại Blog Hãy cùng tôi ghé thăm trái đất này thấy: Chúng ta không có con đường nào khác, chỉ có một lựa chọn duy nhất là phải thành công. Cho dù phải chấp nhận những biện pháp đau đớn cũng phải làm”.
Mình nghĩ: Diệt sâu, nhổ cỏ mà đau đớn sao?

Đọc: THĂM NHÀ TRẮNG tại Blog nhà thơ Văn Công Hùng thấy: "Đặc biệt, có 1 con đường thuộc dạng dài nhất (~200km) từ nhà trắng đi về hướng Tây mang tên vị tướng chỉ huy quân miền Nam đã đầu hàng miền Bắc trong trận nội chiến của Mỹ mà phần thắng nghiêng về quân Bắc.
Đặc biệt hơn nữa là: tất cả quân lính 2 phe, sau khi chết được đưa về chôn trong cùng 1 nghĩa trang quốc gia, và được đối xử như nhau !"  (trich từ phản hồi).
Mình nghĩ : Họ đã chiến đấu vì dân tộc.
Cũng là một cách tư duy của nhân dân Mỹ, từ năm 1865.

Thứ Năm, 21 tháng 6, 2012

ĐỒI NHẬN THỨC

   Thực ra thì gọi là Đồi ngô hay Đồi lạc, Đồi vừng đều không quan trọng, một cái tên của một trường học bình thường và một sự viêc bình thường. Sự việc bình thường vì không nói ra (quay phim) thì nó là bình thường, trong một nền giáo dục bình thường, trong một xã hội bình thường. Nhưng khi đã nói ra rồi thì nó được đối sử khác thường (78% đỗ tốt nghiệp) với một cách khác thường: Vẫn bài làm như bao nhiêu trường khác, không có một biên bản chính thức nào về vi phạm qui chế thi được lập vậy mà chấm thi được vậy (22% không đỗ). Cái khác thường chỉ là chấm và công bố mà thôi và điều khác biệt này để nó chỉ là Đồi ngô trong hệ thống truyền thông những ngày này.
   Đó là điểm nhấn dị biệt của nền giaó dục nước nhà: Chỉ đạo. Bỏ đi điểm  nhấn dị biệt này nền giáo dục lại: Tự nhiên học, tự nhiên thi, tự nhiên chấm và tự nhiên thành NGƯỜI như xã hội đã giáo dục nó (NGƯỜI) chứ không phải thành NGƯỜI đã được chỉ đạo như nay đang làm. Nhưng (lại nhưng rồi) xã hội cần NGƯỜI CHUNG như thế nào để xã hội giáo dục. Chắc là:
1- Biết tập luyện để có sức khoẻ.
2- Biết cách sống không xung đột với người khác.
3- Biết về đất nước mà mình mang quốc tịch VIÊT NAM.
Và NGƯỜI CỤ THỂ  như thế nào? Chắc là: NGƯỜI CHUNG cộng với-
4- Có kiến thức liên quan tới lĩnh vực mà mình hoạt động sống trong cuộc đời.
   Thế thì Đồi ngô phải gọi là ĐỒI  NHẬN THỨC.

Thứ Tư, 13 tháng 6, 2012

NHÀ NƯỚC NÔNG DÂN

   Mình cảm thấy giữa Nhà nước và Anh nông dân giàu xổi rất giống nhau. Sau bao nhiêu năm bây giờ Nhà nước chợt thấy mình rất giàu do giá đất thuộc sở hữu Nhà nước, do việc quản lý các tập đoàn, do được sử dụng các nguồn vốn vay...
   Giống hệt Anh nông dân vừa bán xong mảnh đất của mình, mảnh đất mà suốt đời Anh không có tý ti giá trị, thậm chí có thể cho nhau cũng được hoặc chỉ nhờ vào bốn gốc tre làm ranh giới mà Anh có nó. Đến nay Anh chợt sở hữu tiền tỉ, thậm chí nhiều tỉ và bằng tư duy của mình Anh tiêu nó: Rất trực quan, thích thì tiêu, tiêu   cho sướng (Thậm chí là sướng cái ấy-Như báo chí đang viết về Tú bà Mỹ Xuân).
   Và Nhà nước mình cũng vậy: Rất trực quan, thích thì tiêu, tiêu cho sướng... Tiêu cho Công nghiệp ô tô, tiêu cho miá đường, cho xi măng, tiêu cho các Tập đoàn và tự tiêu (tham nhũng) cho sướng.
   Về bản chất Nông dân là những công dân tốt, rất tốt nhưng những Anh nông dân vừa kể trên (kể cả những Anh doanh nghiệp trong các nhóm lợi ích) thì không tốt cho xã hội vì tài sản Anh ta hiện có lại phải qua tay những người biết làm kinh tế thì đất nước mới phát triển.
   Về bản chất Nhà nước là tốt nhưng những Anh cán bộ có cơ hội tiêu các nguồn trên của Nhà nước lại rất nguy hại cho xã hội, ngoài không biết tiêu như Anh nông dân, Anh ta còn làm suy thoái đạo đức xã hội. Và như vậy không chỉ chờ vòng quay tài sản mà còn phải vực dậy kỷ cương mới mong phát triển được.
   Đến đây thấy: Dạy cho Anh nông dân biết tiêu là đủ. Cần dạy cho Anh cán bộ biết làm người rồi dạy cho Anh cán bộ biết tiêu mới là đủ.

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

TƯ DUY GÌ

Nghe đài nói: Phản ứng việc Hàn quốc bàn về lễ kỷ niệm của thiếu niên Triều tiên.Triều tiên nói rằng: Hàng ngàn thiếu niên Triều tiên sẽ  là hàng ngàn khẩu súng, hàng ngàn quả bom.
Phản ứng trước việc Đan mạch ngừng 3 dự án. Bộ trưởng ta nói: Bản thân Chính phủ nước này cũng mới cho dừng việc tài trợ trong quá trình điều tra, làm rõ chứ chưa có quyết định cắt giảm chính thức.
Phản ứng trước việc người Trung quốc nuôi cá ở Cam ranh 

ông Nguyễn Tấn Tuân, Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng Đoàn Đại biểu Quốc hội tỉnh Khánh Hòa cho rằng: Hậu quả chưa nghiêm trọng lắm(!?)

...vv...và ..vv.
Mà không là:
Hàng ngàn Công dân tốt trong tương lai.
Đang xem xét thực tế.
Sơ hở nghiêm trọng hoặc lỗi của công tác quản lý là nghiêm trọng.

Thứ Hai, 4 tháng 6, 2012

LÀM

Đọc bài: NHÂN DÂN ƠI LỖI TẠI CHÚNG TÔI  TẠI ĐÂY
Và bài: Bé Huyền TẠI ĐÂY
Mình nghĩ sức nhỏ nên làm một việc gì thì hay hơn là viết như hiện nay. Nên LÀM.
LÀM.